文章解析

白苧•春暮

朝代:清作者:彭孙遹浏览量:3
zhà
qíng
yòu
chū
mǎn
tíng
cōng
qiàn
jīn
líng
fēng
jīng
zhuó
huā
yàn
niǎo
róu
tiáo
duàn
sòng
le
luò
hóng
xiàn
chí
zhèng
xuān
yán
yáng
yóu
chāi
tóu
qīng
juàn
dié
guī
lái
jué
gōng
suān
ruǎn
zǎo
ān
pái
sòng
chūn
xiǎo
huì
yīng
táo
yàn
shēn
yuàn
zuò
xiāng
féng
shēng
wèn
shì
duō
qíng
xún
qiàn
què
huí
móu
yǎn
xiàn
线
yuè
míng
rén
jìng
dài
xún
huān
liáng
lán
gān
qiāo
biàn
jīn
dòu
fàng
shēng
pín
duō
yīng
yùn
qún
huā
qiàn
chuáng
xià
míng
chóu
yuàn

作者介绍

清代诗人

彭孙遹(1631~1700),清代诗人。字骏孙,号羡门,又号金粟山人,海盐(今属浙江)人。顺治进士,康熙时举博学鸿词,官至吏部右侍郎兼翰林院学士。彭孙遹与王士祯齐名,并称“彭王”。他存诗多为应酬、纪游、抒情、咏物之作。其七律绝少用典,多用叙述性内容和描述性意象,以移情、烘托、象征手法,营造韵味悠长的境界,语言清秀流利。其词亦著名,王士祯称他为“近今词人第一”。《沂州道中见流民作》《生查子·旅夜》等均著名。著有《松桂堂全集》《延露词》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:清·蒋葆元《需次皖江感怀》

下一篇:清·王时翔《感皇恩二首 其一》

猜你喜欢