文章解析

十月六日同朱大桂芳孙大星衍城南晚步

朝代:清作者:洪亮吉浏览量:3
shí
chū
yóu
yuán
shàng
cǎo
chū
qiū
zāi
suì
qiàn
guǎ
huān
qiě
èr
zi
yín
qióng
chóu
shì
zhōng
rǎo
rǎo
bǎi
jiā
luò
míng
guān
mín
shì
jìng
jué
diàn
chā
zhú
píng
lán
zhē
rén
zhù
jìn
gōng
qiáng
zuǒ
jīng
shí
yǒu
yān
huǒ
bìng
néng
suǒ
shì
lái
liáo
gōng
shān
guǒ
máng
xié
wǎn
shì
chén
chéng
shàng
yuè
chū
guāng
chóu
rén
xié
yáng
méi
shàng
wèi
méi
zhào
yào
shù
dǐng
niǎo
chēn
chéng
nán
chéng
běi
huāng
yǒng
chéng
péng
hāo
bǎi
qǐng
guì
bǎi
nán
xún
yǐn
shì
tán
duàn
xiān
rén
jǐng
qián
shí
rùn
mài
tián
duǎn
mài
shāo
chōu
píng
qiān
kàn
huáng
kǒu
jié
qiáo
cǎi
rěn
tīng
bái
tán
fēng
nián
dào
páng
bèi
hái
xiāng
gào
yuē
zuó
zhēng
西
jié
shū
dào
bǎi
xiāng
chuán
jìn
kāi
zhēng
rén
shī
rén
zào
jīn
zuò
suī
fāng
bǎi
shàng
chēng
xiāng
yǎn
zhōng
jiàn
shuí
rěn
shù
chì
shí
fěn

作者介绍

清代诗人、骈文家、经学家

洪亮吉(1746~1809),清代诗人、骈文家、经学家。字君直、稚存,号北江、梦殊等,晚号更生居士,阳湖(今江苏常州武进区)人。乾隆进士,授翰林院编修,官至贵州学政。洪亮吉与黄景仁、孙星衍等并称“毗陵七子”,是清代乾隆中期活跃于毗陵(今江苏常州)的文学家。其诗歌格调高雅,诗风雄放,其中山水诗较多,尤其是描写塞外景色之作,想象力丰富,充满奇情异采。他的骈文与汪中并有“八代高文”之誉,体类丰富,多苍凉激楚之音。他还精通经史、音韵训诂及地理之学,论学著作颇丰。著有《卷施阁诗》《更生斋诗集》《比雅》等。

展开阅读全文 ∨

上一篇:清·刘鹗《挽刘原耕并刘母黄氏宜人》

下一篇:清·项鸿祚《清平乐七首 其三》

猜你喜欢