文章解析

玄妙观重建玉皇殿诗

朝代:元作者:杨维桢浏览量:3
shén
áo
zài
biàn
qīng
hóng
shuǐ
jīng
gōng
què
shén
rén
gōng
jīn
diāo
chǔ
qiě
chóng
cēn
zhū
dàng
tiān
zhōng
yǎng
zhān
bèi
tiān
rén
róng
tiān
wēi
zhǐ
chì
xià
tōng
bái
yún
zhī
xiāng
chéng
lóng
piān
rán
huāng
líng
xià
jiàng
cǎi
yān
jiǔ
zhòng
líng
wàn
lái
cóng
dōng
fāng
zhī
rén
kòu
xiōng
mǐn
xià
kòu
zhé
cóng
suì
fēng
shí
fēng
shèng
rén
tiān
shàng
tóng
hào
shēng
zhī
tiān
tóng
gōng
zhù
shèng
rén
shòu
寿
shēng
cōng
cōng
kōng
tóng
zhì
hái
méng
tiān
wàn
nián
tiān
zhōng

作者介绍

元代文学家

杨维桢(1296~1370),元代文学家。一作杨维祯,字廉夫,号铁崖。因擅吹铁笛,自号铁笛道人,又号铁心道人,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子。山阴(今浙江绍兴)人。杨维桢与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”,一生致力于诗文辞赋的革新,亦工散曲,又善行草书。其尤以倡导古乐府而追随者甚众,形成“铁雅诗派”。他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”。其在创造手法上有浪漫主义的特点,好驰骋异想,运用奇辞,受李贺影响很深。代表作品有《丽则遗音》《铁崖先生古乐府》《东维子文集》等。

展开阅读全文 ∨

上一篇:元·乔吉《【双调】乔牌儿_别情凤求凰》

下一篇:元·张之翰《沁园春·至元戊子冬国子司业李君两山以春官小宗伯奉命使交趾故作此以壮其行》

猜你喜欢