文章解析

卖盐妇

朝代:元作者:杨维桢浏览量:3
mài
yán
bǎi
jié
qīng
qún
zǒu
fēng
huā
yán
yán
zuò
bēi
kōng
kuāng
lèi
sān
dāng
zhǔ
lǎo
hán
gèng
chóu
dào
páng
xíng
rén
yīn
wèn
zhī
shì
lèi
tūn
shēng
wèi
jūn
qiè
shēn
jiā
běn
zhù
shān
dōng
jiā
míng
zài
bīng
zhōng
shù
mǐn
yuè
qiè
gèng
lái
xiāng
cóng
nián
lái
hǎi
shàng
fēng
chén
lóu
chuán
bǎi
zhàn
qiū
tāo
liáng
rén
yǒng
shēn
xiān
bái
shuí
zhī
tián
hǎi
shuǐ
qián
nián
ér
zhēng
ráo
zhōu
ráo
zhōu
wèi
jūn
shàng
liú
nián
xiǎo
ér
gōng
gāo
yóu
lián
xuè
zuò
huái
liú
zhōng
yuán
yīn
xùn
jué
guān
cāng
kāi
kǒu
liáng
quē
kōng
yíng
luò
yān
huǒ
cán
dēng
dōng
lín
西
shě
guī
jīn
nián
jià
zuò
shāng
rén
xiù
luó
cái
chūn
luò
huā
fēi
chóu
shēn
guī
qiè
xīn
shuǐ
gān
pín
jiàn
xīn
mài
yán
zhōng
yuàn
qián
gōng
lǎo
quán
xià
cán
jiàn
miàn
jūn
jiàn
xiù
shǐ
使
zhě
zhè
dōng
cǎi
shī
zhèng
guān
mín
fēng
mài
yán
guī
cháo
xiān
zòu
míng
guāng
gōng

作者介绍

元代文学家

杨维桢(1296~1370),元代文学家。一作杨维祯,字廉夫,号铁崖。因擅吹铁笛,自号铁笛道人,又号铁心道人,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子。山阴(今浙江绍兴)人。杨维桢与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”,一生致力于诗文辞赋的革新,亦工散曲,又善行草书。其尤以倡导古乐府而追随者甚众,形成“铁雅诗派”。他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”。其在创造手法上有浪漫主义的特点,好驰骋异想,运用奇辞,受李贺影响很深。代表作品有《丽则遗音》《铁崖先生古乐府》《东维子文集》等。

展开阅读全文 ∨

上一篇:元·马钰《满庭芳 寄马行街董公书》

下一篇:元·张雨《摸鱼儿 双莲一斡,为人折去,仲举邀予?》

猜你喜欢