文章解析

赠王渊之

朝代:明作者:徐祯卿浏览量:3
jūn
jiàn
shí
yuè
kuáng
fēng
chuī
bái
xuě
cháng
ān
chéng
zhōng
liè
zhū
mén
jiǔ
hóng
zhì
tiān
kōng
qióng
huā
xuán
xiāo
miè
yóu
lái
dōu
guó
shèng
fán
huá
qīng
yún
luò
mǎn
xiān
chē
làng
shuō
huáng
jīn
hán
shì
zhēng
yán
bái
hóu
jiā
jiāo
jīn
yáo
xiāng
xiàn
piàn
shàn
cháo
tuī
méng
jiàn
dài
zhào
chén
jīn
mén
chuán
xuān
zhí
shàng
lín
diàn
殿
wáng
láng
huò
luò
ěr
qiú
qiān
chéng
bèi
hēi
qiú
kōng
lùn
zuò
chēng
cái
zi
wèi
kěn
méi
shì
guì
yóu
zhī
jūn
féng
yáng
zhōng
kuì
míng
shí
lǎo
yóu

作者介绍

明代文学家,“江南四才子”之一

徐祯卿(1479~1511),明代文学家。字昌谷,一字昌国,吴县(今江苏苏州)人。弘治十八年进士,任大理寺左寺副,因失囚,被贬至国子监博士。徐祯卿与唐寅、祝允明、文徵明并称“吴中四才子”(“江南四才子”)。其早期诗学白居易、刘禹锡,诗风哀婉清丽;后期诗风为之一变,转为雄健。登第后,与李梦阳、何景明等并称“前七子”,参与文学复古运动,倡言“文必秦汉、诗必盛唐”。论诗主情致,与清王士祯所倡神韵说有相通之处。著有《迪功集》,另著有诗评著作《谈艺录》《异林》《剪胜野闻》等。

展开阅读全文 ∨

赏析

1.

【注释】:(渊之放游濩落廿年,顷来京师,将从卑宦,饮以卮酒,并为歌赠之。)

展开阅读全文 ∨

上一篇:明·顾大猷《春初雨雪新霁过乌龙潭访谢少连》

下一篇:明·王叔承《宫词一百首(并序)(录五十首)》

猜你喜欢