文章解析

游金山寺用苏轼韵兼效其体

朝代:清作者:乾隆浏览量:3
píng
shēng
jiè
yóu
lǎn
xīng
西
luò
dōng
guān
hǎi
qīng
zhōu
fēng
guò
wéi
yáng
jiān
chū
shí
yǒu
jiāng
zài
jīn
liú
dié
tuó
gōng
shuǐ
chéng
jīng
lán
xìn
宿
liú
céng
lóu
ā
duō
qīng
què
huáng
lóng
jǐn
shōu
jiā
chuī
shēng
sòng
西
fān
qiáng
yuǎn
jìn
guà
hóng
dēng
zhào
jiāng
tiān
xīng
diǎn
chì
rán
wēng
zuì
xǐng
fēng
yín
shēn
hēi
xìn
fēi
màn
qiáng
míng
zhōng
yào
shǐ
使
guǐ
shén
jīng
liù
bǎi
nián
lái
rén
shí
ǒu
niān
gēng
fēng
làn
shāng
yuǎn
mín
shān
yún
mén
quán
shí
wán
qīng
shǎng
píng
gāo
xìng
wèi
pēng
chá
gèng
shì
zhōng
líng
shuǐ

作者介绍

清朝第六位皇帝

乾隆(1711~1799),全名爱新觉罗·弘历,“乾隆”为其年号,寓意天道昌隆。清朝第六位皇帝,清入关后的第四位皇帝。满族,雍正帝胤禛第四子,庙号高宗。执政期间励精图治、开拓疆宇,开博学鸿词科,主持编修《四库全书》。他总结一生有“十全武功”,自称“十全老人”。其诗歌内容包罗甚广,古诗大气,律诗工整,绝句清灵。写诗多有率性而吟或不饰雕琢之处,但不少诗作也颇为讲究,尤其绝句颇有妙趣。他在作诗上,情钟老杜,步法韩愈,追摹东坡。作品有《如意湖》《苏堤春晓》《过蒙古诸部落》《萨尔浒》《辽阳怀古》等。

展开阅读全文 ∨

上一篇:清·仓央嘉措《情诗(其九)》

下一篇:清·陈维崧《伯成先生席上赋赠韩修龄(韩,关中人,圣秋》

猜你喜欢