文章解析

送邓炼师祁雨歌

朝代:元作者:杨维桢浏览量:3
dōng
hǎi
shuǐ
jiāo
shén
gōng
chǔ
xún
tiān
piáo
sōng
líng
tài
píng
shǒu
mǐn
mín
dèng
shī
zhū
kòu
yāo
zhū
yāo
dīng
jiǎ
chī
yóu
fēng
dào
sōu
chā
lóng
lóng
zǒu
bái
lóng
tán
xùn
tíng
bāi
gàn
jiàng
xiá
xiàn
lìng
xīn
jiāng
jūn
bài
jǐng
yān
suì
dān
chéng
sān
gān
lín
yún
wàn
qǐng
jūn
jiàn
cáo
jiā
liáng
chuán
xīng
huǒ
guā
zhōu
tóu
shuǐ
cāng
tiān
cāng
tiān
huǐ
huò
hǎi
mín
jǐn
zuò
dèng
shī
guǐ
gōng
fán
chì
dào
tián
zhēn
zhū
duō
sōng
líng
tài
shǒu
bào
xīn
zhèng
huà
zuò
rǎng
yáo
mín

作者介绍

元代文学家

杨维桢(1296~1370),元代文学家。一作杨维祯,字廉夫,号铁崖。因擅吹铁笛,自号铁笛道人,又号铁心道人,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子。山阴(今浙江绍兴)人。杨维桢与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”,一生致力于诗文辞赋的革新,亦工散曲,又善行草书。其尤以倡导古乐府而追随者甚众,形成“铁雅诗派”。他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”。其在创造手法上有浪漫主义的特点,好驰骋异想,运用奇辞,受李贺影响很深。代表作品有《丽则遗音》《铁崖先生古乐府》《东维子文集》等。

展开阅读全文 ∨

上一篇:元·唐毅夫《殿前欢·大都西山》

下一篇:元·王丹桂《金鼎一溪云 骷髅喻》

猜你喜欢