文章解析

豆踠行

朝代:明作者:李梦阳浏览量:3
zuó
dāng
fēng
chuī
xuě
guò
chuán
shù
bīng
bīng
xiāng
wéi
shān
yuè
xíng
rén
hài
guān
lèi
jiāo
duò
jǐng
tài
nián
jiān
zhàng
xuě
lǎo
jiàn
zhī
huò
yáng
shí
duàn
jié
shān
bǎi
xìng
hán
è
饿
jīng
gān
竿
dòng
zhé
zhè
jūn
chǔ
jūn
xiù
shǒu
zuò
jiāng
jūn
bīng
jiāng
xià
fēi
bào
yán
沿
jiāng
cuī
dòu
wǎn
guān
hào
shǒu
cūn
luó
quǎn
mián
qián
shí
biān
sān
qiān
jūn
bìng
liǎng
wān
gōng
zhí
dòng
gǎn
měng
jīn
nuò
guō
chéng
wéi
xià
péi
huái
西
shǒu
tuò
cóng
lái
qiáng
ruò
xiàn
rèn
rén
lùn
xiǎo
dāng
guǎ
xié
ér
qiū
gǎo
chūn
nán
zòng
jiàn
zhēng
chū
ér
qiān
dàn
wǎn
tuó

作者介绍

明代文学家

李梦阳(1473~1530),明代文学家。字献吉,号空同子,祖籍河南扶沟。弘治进士,历官户部郎中、江西提学副使等职,天启初追谥景文。李梦阳与何景明、徐祯卿、边贡、康海、王九思、王廷相称“前七子”,是复古派前七子的领袖人物,又与何景明、徐祯卿等号称“十才子”。其提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古。为矫“台阁体”之流弊,他标举汉魏盛唐,强调真情,重视格调,肯定“真诗乃在民间”。著有《空同集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:明·沈明臣《宫词二首其一》

下一篇:明·唐寅《落花图咏》

猜你喜欢