文章解析

赠刘俊民先辈

朝代:明作者:宋濂浏览量:3
liú
jūn
zhuó
luò
shì
chū
zhī
shī
shū
zhòu
méi
yǎn
huà
yōu
huā
xuàn
qíng
zhòu
liàng
qiàng
lái
jìn
tuì
退
wēn
mào
yán
zhái
yǎn
shī
jiā
qiān
jīn
míng
cóng
lěi
lěi
yìn
xuán
shòu
wén
yuán
huà
qiú
zhě
zhé
bēn
zǒu
zān
yīng
jīn
zhuāng
shì
diāo
lòu
shí
cuì
yǒu
zǒng
wén
xiù
lán
zhōu
méng
jīn
shuǐ
chéng
xiù
huò
liú
shēn
lín
chū
cóng
shòu
huáng
nián
shào
ér
zhí
shǐ
liè
xiān
hòu
qiǎo
zhōng
huān
shēng
jiāo
yòu
láng
xuán
bǎo
ān
guī
lái
jiàn
qīng
zhòu
yàn
bái
xuě
shí
chàng
qīng
jiǎo
yòu
rén
tiān
shàng
láng
gǎn
gòu
dàn
huáng
jīn
jǐn
shì
nǎi
miù
qiáo
lái
zhēng
qiàn
yìng
huò
áng
dòu
fèn
lái
jué
shí
jiǔ
diān
zhé
jié
shū
gōng
fēn
tóu
chū
shé
tǒng
jiàn
lèi
chú
tuō
zēng
xué
wèi
wén
zhòng
fēn
cǎi
jiù
yòu
kǒng
guān
jiān
jiū
qín
biàn
shāng
gōng
wén
cān
zhuàn
zhòu
liù
tuī
xiū
xiáng
guà
zhàn
yáo
yáo
gèng
cān
jiǔ
zhēn
xué
bié
còu
wén
shuò
shèng
dòu
jué
shēng
yǒu
ruò
xióng
hǒu
zuì
biàn
便
jié
fēng
wéi
kǒng
nán
shòu
ǒu
féng
dài
yán
zhāng
yáo
liè
dìng
dòu
jiǔ
hān
liǎng
ěr
zhěng
jīn
xiù
wén
luán
qióng
líng
hào
yǎng
qiān
zhòu
niè
jié
miǎn
pán
huí
xuán
zhú
yīn
zòu
suī
zhū
gōng
lián
liǎng
méi
zhòu
shǐ
使
zhě
tiān
shàng
lái
huì
chéng
xiè
gòu
shū
cóng
zhī
chì
chǔ
tóu
jiù
sān
yōu
bìng
chí
zhòu
dēng
gāo
huò
diào
gǎn
shí
gèng
huái
怀
jiù
hèn
jiān
suǒ
ruò
shěn
dài
jiǔ
qián
nián
wǎng
lóng
cháng
hòu
yuè
xuě
fēi
sān
chǐ
hòu
jīn
nián
lǐng
shèn
zhēng
liú
lǎo
méi
suī
wèi
huā
tiě
gàn
yún
shòu
chuǎn
dìng
yīn
liáo
宿
liú
wáng
huī
zhǎng
guò
zhú
jiǎo
shǒu
chū
qīn
dòu
guāng
jiā
míng
jìng
shuò
hàn
ōu
xián
dàn
dài
shì
yǒu
shù
xiá
zhù
xìng
mìng
hóng
鸿
máo
qīng
bèi
shān
guǐ
róu
nián
lái
chéng
chuàng
xiǎn
ān
shí
zài
jiān
xíng
shì
jiàn
chù
rán
zhào
bēi
xīn
cùn
yān
néng
shōu
jiāng
cháo
yún
sōng
zhōng
lǎo
yǒu
yuán
yòu
wén
xīn
suān
wǎn
ruò
shēn
zài
jiù
shí
shí
yuè
jiāo
yuè
huì
lóng
quǎn
máng
shuāng
fēng
chuī
rén
céng
chuān
穿
lòu
bǎi
líng
guò
zhòng
宿
zhī
xué
jiàn
xíng
shù
cán
zài
sháo
shuǐ
dāng
zūn
zèng
shī
liáng
qiǔ
guī
jiǔ
liú
yán
néng
yòu

作者介绍

“明初诗文三大家”之一

宋濂(1310~1381),明代文学家。字景濂,号潜溪,祖籍金华潜溪(今浙江金华)。元末顺帝曾召为翰林院编修,以奉养父母为由,辞不应召。朱元璋时就任江南儒学提举,为太子讲经。洪武二年,奉命主修《元史》。累官至翰林院学士承旨、知制诰。他与高启、刘基并称为“明初诗文三大家”,又与刘基、章溢、叶琛同受朱元璋礼聘,尊为先生,被明太祖朱元璋誉为“开国文臣之首”,朝廷礼乐典章多出其手。其文宗《六经》及《史》《汉》,雍容大度,辞采富赡。他推崇台阁文学,文风淳厚飘逸,为其后“台阁体”作家的文学创作提供范本。著有《龙门子》《浦阳人物记》《洪武圣政记》《周礼集说》等。

展开阅读全文 ∨

上一篇:明·沈春泽《病中送春二首其一》

下一篇:明·赵宜生《追次杨铁崖题顾仲瑛玉山草堂春夜乐韵》

猜你喜欢