文章解析

送刘赞府之官都昌五十韵

朝代:明作者:宋濂浏览量:3
dōu
chāng
qiāo
yáng
jiù
hào
wèi
jiāng
guó
yòu
luò
xīng
wān
zuǒ
péng
yán
fēi
cháo
sàn
pín
chuān
jǐng
shí
xuàn
bái
rán
fēng
huì
shēng
zhī
míng
liè
xiàng
gāo
lóu
xiāo
jiǔ
lián
xìng
huā
yuán
shì
chuāng
zhōu
zhà
shèng
shuāi
chǔ
fēn
líng
chì
lián
yún
liù
qiān
jiā
bàn
tiān
chì
shī
chéng
tuó
dòng
xuè
níng
luò
chù
lóu
duō
zài
fēng
jīn
chūn
jiāng
jǐn
chū
jiāng
jūn
miào
táng
qiǎn
liáng
lìng
chǎn
máo
biàn
jiē
shēng
chuán
wáng
qiáo
chū
wǎn
tóng
zhāng
chēng
xiāo
cén
shòu
zhú
jiàn
rén
yóu
shì
wén
tíng
chú
jiān
yǒu
hēi
yòu
fán
liú
zàn
gòng
shù
huái
怀
róu
dìng
zhī
huī
yuè
yīng
jiǎ
guī
shí
zàn
shí
cái
yòng
rán
wěi
zhàng
jiàn
zhě
gǎi
yán
wén
qiān
juǎn
cháng
wèi
jué
chōng
chī
duó
chūn
huā
yàn
yàn
měi
kān
zhāi
yín
hān
huò
huī
hàn
lóng
shé
chū
zhǒu
yīn
líng
zhù
biàn
huà
líng
cǎn
hēi
rén
kuā
shèng
fán
wèi
liáo
jiān
gōng
xíng
jiā
shù
gòng
yuán
shì
yīng
néng
chéng
lüè
féi
mín
qiáng
yīn
huò
sāng
zhōng
dīng
jiē
xiàn
fān
jīng
tái
xué
zhe
dēng
shān
lián
kāng
gōng
què
lèi
tiān
shì
shēng
yuán
chén
shān
shí
dān
zào
bái
cǎo
qiū
qīng
niǎo
shū
nán
liǔ
guǎn
jīng
jiàn
yuán
liàng
zhái
shì
yǐn
yǒu
xīn
wàng
shì
fēi
liáng
dāng
chén
dài
shù
bēi
shòu
寿
mín
mài
lìng
míng
chuí
qióng
qíng
gòng
yáng
qiáng
guā
jūn
zi
shèn
shí
dāng
jiǔ
yuè
jiāo
liáng
huáng
huā
kuī
rén
qióng
shì
liú
xīn
xiè
zhuó
jīn
shòu
gān
niàng
pāi
qióng
yǐn
zhì
kǎi
kāng
kuáng
wàng
àn
zhí
shǒu
shā
tóu
bié
mào
hái
chéng
móu
yōu
yǒu
shū
chuán
zào
wén
yìng
shí
péi
cǎn
è
kēng
cāo
zuǒ
zhì
zài
děi
měi
hàn
rùn
càn
càn
yǒu
jīng
西
fēng
piàn
fān
zhāng
zuò
qiān
cāng
huáng
chē
zhé
lún
diān
pèi
qín
shā
zhī
yuè
rén
chóu
tǎng
yǒu
chǐ
shū
zǎo
líng
fēng

作者介绍

“明初诗文三大家”之一

宋濂(1310~1381),明代文学家。字景濂,号潜溪,祖籍金华潜溪(今浙江金华)。元末顺帝曾召为翰林院编修,以奉养父母为由,辞不应召。朱元璋时就任江南儒学提举,为太子讲经。洪武二年,奉命主修《元史》。累官至翰林院学士承旨、知制诰。他与高启、刘基并称为“明初诗文三大家”,又与刘基、章溢、叶琛同受朱元璋礼聘,尊为先生,被明太祖朱元璋誉为“开国文臣之首”,朝廷礼乐典章多出其手。其文宗《六经》及《史》《汉》,雍容大度,辞采富赡。他推崇台阁文学,文风淳厚飘逸,为其后“台阁体”作家的文学创作提供范本。著有《龙门子》《浦阳人物记》《洪武圣政记》《周礼集说》等。

展开阅读全文 ∨

上一篇:明·王稚登《寄万伯修经略朝鲜》

下一篇:明·王直《同邹侍讲诸公游长春宫故址(四首)》

猜你喜欢