文章解析

吊卢殷

朝代:唐作者:孟郊浏览量:1
shī
rén
duō
qīng
qiào
è
饿
bào
kōng
shān
bái
yún
zhǔ
fēi
chū
děng
xián
jiǔ
bìng
chuáng
shī
sàng
tóng
càn
shū
qióng
shǔ
niè
láng
shì
jiān
jūn
guī
xīn
guǐ
xiāng
miàn
yán
xiū
jiàn
shí
rén
jiào
zhuī
pān
bǎi
quán
kōng
xiāng
diào
jiǔ
āi
chán
chán
qiān
yuè
xīn
xīn
xīn
xīn
qiān
huā
chūn
máng
fēng
mèng
jiāo
sōng
qiū
zàng
yīn
běi
máng
qián
hòu
xiāng
diào
wèi
āi
chén
běi
máng
zhēn
cǎo
lèi
gēn
shēng
xīn
yān
huǒ
nuǎn
jīn
zǎo
pín
yōu
jiàn
bēi
xiè
zhī
qīng
luò
bīn
tiān
wèi
duàn
cháng
shēng
chóu
shā
zhǎng
bié
rén
zhēn
fēng
xiāng
hào
suì
zhū
āi
āi
wén
yǎn
ěr
lái
xián
duō
jiān
shēng
hèn
yǒu
cuī
pín
fén
xīn
gèng
huī
mèng
shì
shǎn
shǎn
lèi
shēn
huí
huí
xiè
hāo
kāi
dēng
fēng
cǎo
shēn
dēng
fēng
dào
wēi
yuè
guāng
méi
tái
kōng
shēng
lián
zi
wēng
yuán
bìng
luán
suì
shí
cháng
lián
lián
dàn
yōu
yōu
bào
wén
wài
xiāng
fǎng
访
zhì
qīn
wéi
yǒu
shī
bào
xīn
yǒu
guī
nán
hán
xiān
shēng
hòu
jūn
zuò
yīn
piàn
qiàn
yán
shū
qiān
guāng
huī
xián
rén
xiào
shēng
kuā
míng
rùn
sūn
jūn
míng
rùn
shā
qiān
shǒu
wén
shǎn
zhāo
huā
líng
luò
nán
yán
zuò
kōng
jīng
jiē
ěr
wén
lòu
xiàng
shēng
yǎn
jiàn
shān
jūn
è
饿
shǐ
yǒu
míng
è
饿
míng
gāo
fēn
yūn
gàng
sǒu
lǎo
zhuàng
gǎn
zhī
wèi
yōu
yún
suǒ
yōu
wéi
jīn
xiāng
fēn
fēn
píng
shēng
jūn
shuō
dǎi
yún
yún
chū
shí
bìn
zhēng
wèi
xīn
wén
zhāng
míng
yuè
qiáo
diàn
yǐn
cáo
chuáng
zuì
chuài
èr
bēi
niàng
míng
xiàn
xiāng
zhōng
zhāi
méi
huā
yuán
jiǎn
fāng
gāo
shì
绿
shū
gēng
qīng
féi
yáng
yín
é
yùn
yán
duō
cháng
bái
shǒu
rán
zhì
shèng
nián
tōu
jiāng
qīng
zhuó
zhuī
cāng
làng
qián
xián
duō
jiǔ
jiǔ
miǎn
xīn
hòu
xián
shì
xián
zhī
āi
zhì
shēn
shào
nián
jiǔ
shí
bái
qīn
lǎo
nián
jiǔ
shí
shēng
yùn
suí
shēng
chén
yán
jiǔ
bīn
zuò
dēng
fēng
yīn
dēng
fēng
fàng
shēng
tiān
jìng
nán
xún
tóng
rén
shào
xiāng
lèi
duō
xiāng
hào
shǐ
zhī
qín
shòu
chī
què
zhì
tiān
rán
gāo
fēi
zi
bìng
lèi
fēi
niàn
láo
cái
qīn
shū
yòng
yòng
dāo
sàng
xiān
āi
bào
táo
fán
shǒu
zhōng
zàng
chéng
xìn
yān
néng
bāo
jiē
jiē
zi
wēng
tuō
máo
shèng
rén
xián
rén
huà
wèi
xīng
wén
zhāng
fēi
shàng
tiān
liè
宿
zēng
jīng
yíng
qián
wén
shù
jīn
rén
wén
líng
gāo
míng
chēng
zhé
xiān
shēng
jiàng
céng
tíng
yǒu
wén
gèng
xiāng
wén
shēng
xīng
wèi
jūn
kēng
hǎo
yǒng
chuán
zuò
níng

作者介绍

中唐诗人,苦吟诗人代表

孟郊(751~814),唐代诗人。字东野,湖州武康(今浙江德清)人。早年隐居嵩山,近五十岁中进士,任溧阳县尉。元和间,任河南水陆转运从事。卒后友人私谥贞曜先生。孟郊与韩愈齐名,并称“韩孟”。又与贾岛齐名,有“郊寒岛瘦”之称。其现存诗500多首,以短篇五古最多。虽然题材内容不同,但都显示出思深意远、造语新奇、骨寒神清、峭崛瘦硬的总体风格,表现出强烈的主观意识和独特的审美特征。代表作品有《感怀》《伤春》《征妇怨》等。著有《孟东野诗集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·岑参《题三会寺苍颉造字台》

下一篇:唐·李商隐《柳》

猜你喜欢