文章解析

游桃源一百韵

朝代:唐作者:刘禹锡浏览量:1
yuán
jiāng
qīng
yōu
yōu
lián
shān
cén
huí
liú
bào
jué
yǎn
jiǎo
jìng
hán
hūn
dàn
míng
mèi
yān
lán
fēn
wěi
xiāng
màn
chuí
绿
tán
bào
lóng
zhào
yuān
míng
zhù
qián
zhì
zi
yuǎn
zhí
xiāng
ěr
tiān
jīn
xíng
tài
yuán
suì
zhě
ǒu
tàn
xún
huā
yōu
zōng
kuī
dòng
chuān
穿
àn
wēi
wén
quǎn
huò
zhí
qiān
rén
jiāng
yíng
xiào
píng
guǎng
广
suī
jiāo
zòu
hǎi
qín
xīn
huī
shǒu
lái
guī
chǔ
mián
mián
bǎi
zài
shì
cháo
qiān
yǒu
zài
zhōng
rén
zhī
mài
huáng
jiā
gǎn
zhì
dào
shèng
zuò
tiān
jīn
què
chuán
běn
zhī
hán
liú
bǎo
jìn
shān
kāi
jié
líng
zhái
ruǐ
jiǎn
xiāng
fēn
yūn
jiào
tán
yān
lái
chén
wài
zhú
yíng
ruò
cháo
xīng
zhuǎn
duì
cuì
píng
shuǐ
qióng
liú
huà
sān
xiū
qiáo
qiān
bān
qiào
wén
zhuàng
zhōng
cǎi
yún
yíng
niè
suì
dēng
zuì
gāo
dǐng
zòng
hái
chǔ
píng
jiàn
cǎo
qīng
yuǎn
àn
lián
xiá
chì
yōu
xún
mèng
xiǎng
mián
shǔ
kōng
yín
yuán
qiě
wàng
dān
wán
jìn
chéng
qīng
yuán
xiǎo
yáo
cǎo
líng
hán
chè
xiáng
qín
cōng
lóng
zhū
shù
yáo
rén
xiào
quàn
shuì
guī
è
cháng
piāo
yáo
tóng
yán
jié
bái
zhòng
yán
shì
fān
píng
xùn
鹿
shòu
lóu
qīng
xiāo
luó
niǎo
chéng
cuì
xiān
wēng
zhú
zhàng
wáng
liú
táo
chà
fēi
dān
shā
qīng
tóng
jīn
bǎo
dǐng
ěr
shén
guāng
shēng
jiàn
tiān
lái
xiè
guǐ
bīng
dān
qiū
cháo
zhá
gōng
chóu
zhěn
zhōng
huái
nán
fāng
chuáng
xià
xiāng
míng
dēng
zuò
yáo
yōu
lài
tīng
yīn
huà
jìn
shì
xiān
sǒng
rán
xīn
shén
nǎi
yán
shì
zi
zhuàng
fēi
fán
wǎng
shì
huáng
xiān
shēng
qún
ér
duō
áo
rán
xiè
yuán
zhù
gān
wǎng
wǎng
yóu
guī
dòng
zhōng
guān
yán
gāo
wèi
xìn
yóu
jiā
dàn
qián
zhì
yún
xiān
yán
shī
yǒu
dào
qián
shì
cháng
bèi
zhé
jīn
sān
shān
shàng
míng
zài
zhēn
yōu
rán
xiè
zhǔ
rén
hòu
suì
dāng
lái
yán
tíng
shù
yān
guān
zhě
jiē
shī
jīng
zhuī
fēn
luò
shān
jìng
qióng
sōng
fēng
xiāo
shì
féng
xiū
shé
jiàn
chēn
guāng
shè
yán
sān
qīng
shǐ
使
sōu
suǒ
wéi
gāng
shì
zhǐ
zài
shā
zhì
jīn
dōng
běi
biǎo
tán
shàng
shí
liè
xiān
yǒu
míng
shì
rén
fēi
tíng
bái
zhèn
fēi
dòng
tiān
yōu
yuǎn
dào
zhǐ
chǐ
shēng
sān
guāng
qiān
yīn
rén
jiān
shì
qián
xiá
zhǎi
piē
rán
shēng
zhōng
shàn
zhù
mǎn
bǎi
fāng
qún
lèi
xiù
xiào
xìng
jìng
běn
tóng
qiān
chéng
è
shì
fēi
dǒu
fāng
cùn
hūn
xuè
hūn
jīng
suì
lìng
duō
yāo
shāng
yóu
jiàn
bān
bái
xuān
xuān
chē
chí
rǎn
rǎn
sāng
gòng
ān
xiù
róng
shì
fēn
běn
jiàn
shì
zài
féng
jiǔ
liú
zōng
zhǐ
guī
bǎi
shì
páng
jùn
zhí
gōng
qīng
ǒu
wèi
jiàn
xiāng
móu
tuī
ān
bái
shè
pín
zhì
ào
xuán
xūn
gōng
míng
zān
yáng
shū
zǎo
huái
怀
qiān
shè
gōng
céng
de
cǎo
xiāng
shēng
zhàng
zuò
cáo
bǎi
yàn
líng
xiāo
sháo
shì
yuè
cóng
cháng
wén
zhōng
xìn
xíng
mán
shù
xīn
wàng
shì
gàn
shí
huà
qiǎo
yán
chéng
jǐn
zhì
shí
niè
píng
shēng
fēng
luán
shēn
xīn
yǒu
máo
céng
zhèn
dàng
ruò
zhí
lún
běi
zhǔ
diào
líng
jūn
zhǎng
cén
tíng
huò
lái
mèi
zhào
shì
kōng
tàn
chén
lèi
shí
shēn
liú
nián
suí
lòu
cái
néng
yàn
bào
shī
zhí
chǔ
zòu
zhí
zhōng
shāng
láo
níng
bǐng
shēng
fēi
xuán
jiě
duì
jìng
fāng
gǎn
cóng
yīng
wǎng
luó
měi
shì
wèn
guī
wáng
zhèng
jiàng
léi
huán
jué
qiān
chì
tǎng
píng
rén
shì
jiāng
mǎi
shān
gòu
jīng
shě
lǐng
kāi
jiǎng
shēn
wài
yōu
yǒu
xián
zhōng
dào
jiù
chén
nǎi
bīng
shì
qiě
xìng
míng
ān
néng
zhú
cháng
shēng
shàng
xué
zhì
gài
zhì
zhī
shù
hóu
liáng
yān
xiá
jīn
huáng
shí
kàn
duò
hóng
jiān
pāi
liáo
jiē
yóu
fán
āi
huī
qīng
náng
shēn
wèi
qióng
zhāi
zòng
西
shān
yóu
miǎn
zhǎng

作者介绍

唐代文学家、哲学家,“诗豪”

刘禹锡(772~842),唐代文学家、哲学家。字梦得,洛阳(今属河南)人,祖籍中山(今河北定州)。贞元进士,官至检校礼部尚书兼太子宾客,世称刘宾客。刘禹锡与柳宗元交谊深厚,人称“刘柳”。晚年与白居易唱和甚多,并称“刘白”。其诗雅健清新,善用比兴寄托手法,有一种哲人的睿智和诗人的挚情渗透其中,极富艺术张力和雄健气势,有“诗豪”之称。其文尤长于论辩说理,推理缜密,雄健晓畅。哲学著作有《天论》三篇,提出“天与人交相胜”“还相用”学说。代表作品有《竹枝词》《杨柳枝词》《插田歌》《金陵五题》《西塞怀古》等。有《刘梦得文集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·白居易《眼病二首》

下一篇:唐·王维《相和歌辞·班婕妤三首》

猜你喜欢