文章解析

杂曲歌辞·从军中行路难二首

朝代:唐作者:骆宾王浏览量:4
jūn
jiàn
fēng
xióng
huī
chéng
qún
féng
shēn
jié
yāo
fēn
fēn
bīng
zhēng
è
shào
jīn
tán
shòu
dòng
jiāng
jūn
jiāng
jūn
yōng
máo
xuān
miào
lüè
zhàn
shì
héng
xíng
jìng
luò
cháng
bèi
tóng
liáng
zhí
zhǐ
sān
jiàn
dào
tiáo
yáo
shàng
shù
lóu
jiàn
mén
yáo
líng
qiū
qióng
guān
jiǔ
zhé
píng
jiāng
shuǐ
shuāng
yuán
yǒu
liú
zhēng
fǎn
xiāng
suì
huá
wǎn
yǎo
yǎo
qiū
líng
chū
cāng
cāng
lín
báo
yuǎn
wēi
gài
fēng
qīng
bǎn
zhǐ
āi
láo
xíng
xíng
máo
jué
qiān
xiǎn
lián
shān
wàng
gāo
zhōng
wài
fēn
xià
shū
fēng
jiāo
zhǐ
zhěn
nán
huāng
kūn
lín
běi
chuān
yuán
ráo
duō
yín
xíng
lǎo
shí
liú
bēng
chá
qiān
suì
piāo
gěng
fēi
péng
ān
mén
téng
yǐn
wēi
luán
shí
wén
dào
cóng
jūn
jīn
fāng
zhī
xíng
nán
cāng
jiāng
绿
shuǐ
dōng
liú
shǐ
yán
zhōu
dān
jiǎo
nán
zhōng
nán
zhōng
nán
dòu
yìng
xīng
qín
chuān
qín
sāi
yān
sān
chūn
biān
fēng
guāng
shǎo
yuè
zhōng
zhàng
duō
cháo
chì
hòu
juàn
shuí
xiàng
yuè
wān
fán
ruò
lián
xīng
zhuǎn
tài
ē
zhòng
qīng
shēng
huái
怀
dōng
西
zhēng
fán
cháo
cháo
bān
bìn
xīn
nián
nián
suì
suì
róng
chéng
diān
chí
shuǐ
tiān
wàng
zhuǎn
xíng
jué
yán
liáng
jié
fēi
zhī
guān
shān
qiān
wàn
zhì
zhòng
chén
zhòng
chén
duō
xīn
qiě
yuè
qīng
jiā
yáng
liǔ
fāng
yuán
táo
rén
jiàng
jié
zhū
fēn
bái
dān
xīn
bái
rèn
chóu
míng
zhǔ
dàn
lìng
jūn
wáng
shí
shuí
dàn
sān
biān
zhēng
zhàn
xíng
nán
xíng
nán
qiān
duān
guī
yún
píng
duǎn
hàn
wàng
xiǎng
cháng
ān
jūn
jiàn
guān
chén
àn
biān
tíng
tóng
kòu
cháng
chéng
tiān
zi
àn
jiàn
zhēng
yǒng
jiāng
jūn
shòu
shèn
shì
héng
xíng
lóng
tāo
kāi
zhàng
qiān
tuó
dié
jīn
zhēng
yīn
shān
mái
gāo
lěi
jiāo
yuè
zhào
lián
yíng
lián
yíng
qióng
yōng
pèi
yáo
yáo
guò
jué
guó
zhèn
yún
cháo
jié
huì
tiān
shān
hán
shā
zhǎng
shū
lóng
lín
shuǐ
shàng
kāi
guàn
shǒu
shān
qián
zhèn
diāo
cháng
wàn
zhé
lián
fēn
huī
sān
mìng
gōng
xuān
bǎi
hào
yáo
suì
liǔ
jǐn
lóng
wén
jiǒng
zhào
lián
chūn
lái
qiū
huī
guǎn
lán
guī
liǔ
shì
fāng
chén
duàn
yàn
mén
tiáo
chǐ
shū
yuān
bèi
xiāng
shuāng
dài
huǎn
xíng
nán
shì
lìng
fēn
jìn
jìng
gāo
lán
dàn
shǐ
使
fēng
hóu
lóng
é
guì
suí
zhōng
fèng
lóu
hán

作者介绍

“初唐四杰”之一

骆宾王(619?~684后),唐代文学家。字观光,又称洛临海,婺州义乌(今属浙江)人。曾任临海丞。后随徐敬业起兵反对武则天,兵败后下落不明,或说被杀,或说为僧。七岁能诗,有“神童”之称,与王勃、杨炯、卢照邻合称“初唐四杰”,又与富嘉谟并称“富骆”。骆宾王的诗以七言歌行见长,多感慨悲愤之词。其五言律诗也时有佳作,托物兴怀。他又善骈文,名作《代李敬业传檄天下文》,锋芒毕露,慷慨激昂,语言晓畅,感情充沛,气势俊逸。代表作品有《帝京篇》《畴昔篇》《在狱咏蝉》等。著有《骆宾王文集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·牛峤《女冠子·绿云高髻》

下一篇:唐·陆龟蒙《鸣雁行》

猜你喜欢