文章解析

送王屋山人魏万还王屋·并序

朝代:唐作者:李白浏览量:1
wáng
shān
rén
wèi
wàn
yún
sōng
sòng
yán
沿
xiāng
fǎng
访
shù
qiān
chéng
xìng
yóu
tái
yuè
jīng
yǒng
jiā
guān
xiè
gōng
shí
mén
hòu
guǎng
广
líng
xiāng
jiàn
měi
ài
wén
hào
làng
fāng
wài
yīn
shù
xíng
ér
zèng
shì
shī
xiān
rén
dōng
fāng
shēng
hào
dàng
nòng
yún
hǎi
xiān
rén
dōng
fāng
shēng
hào
dàng
nòng
yún
hǎi
pèi
rán
chéng
tiān
yóu
wǎng
shī
suǒ
zài
wèi
hóu
míng
běn
jiā
liáo
shè
chéng
juǎn
shū
yuán
huà
xián
bìng
shí
sān
nòng
wén
shǐ
huī
zhèn
biàn
zhé
tián
shēng
xīn
lián
zi
西
shè
qīng
luò
yuán
jīng
rén
shì
xuān
cǎi
xiù
wáng
yīn
kuī
dòng
tiān
mén
qiè
lái
yóu
sōng
fēng
shuāng
shuāng
cháo
xié
yuè
guāng
zi
宿
chuāng
guǐ
shàng
yǎo
tiǎo
lóng
tán
xià
bēn
zong
dōng
biàn
shuǐ
fǎng
访
sān
qiān
xīng
mǎn
yún
piāo
yáo
zhè
jiāng
huī
shǒu
háng
yuè
jiān
zhāng
tíng
wàng
cháo
hái
tāo
juǎn
hǎi
mén
shí
yún
héng
tiān
shān
bái
zǒu
chē
léi
bēn
hài
xīn
yán
yáo
wén
huì
měi
qiě
shuǐ
wàn
qiān
yán
zhēng
róng
jìng
xiù
míng
qīng
huī
mǎn
jiāng
chéng
rén
yóu
yuè
biān
zhōu
zài
kōng
zhōng
xíng
zhōng
jiǔ
yán
zhù
shàn
xún
wáng
xiào
cáo
é
bēi
chén
yín
huáng
juàn
tiān
tāi
lián
míng
xiàng
guó
qīng
fēng
zhuǎn
yuè
bǎi
xíng
sōng
shēng
líng
yán
沿
yuè
huá
dǐng
shū
chāo
shí
liáng
héng
qīng
tiān
bàn
yuè
rán
yǒng
jiā
dàn
hǎi
shē
guà
hǎi
jiào
huí
zhān
chì
chéng
xiá
chì
chéng
jiàn
wēi
méi
屿
qián
yáo
shuǐ
wàn
liú
tíng
kōng
qiān
shuāng
yuè
jìn
yún
chuān
nán
shí
mén
zuì
guān
guà
běi
dǒu
qióng
shuǐ
duān
pēn
xuě
kōng
méng
shēng
zhòu
hán
què
è
níng
è
è
páo
xiāo
shí
tān
shuǐ
shí
xiāng
pēn
chuàng
běi
hǎi
yán
kāi
xiè
kāng
sōng
fēng
yuán
shēng
sōu
suǒ
lián
dòng
jìng
chū
méi
huā
qiáo
shuāng
guī
cháo
luò
fān
jīn
huá
àn
chì
sōng
ruò
zhāo
shěn
yuē
yǒng
lóu
chéng
西
tiáo
yáo
tiáo
yáo
huāng
wài
kuàng
wàng
qún
chuān
huì
yún
juǎn
tiān
kāi
lián
zhè
西
luàn
liú
xīn
ān
kǒu
běi
zhǐ
yán
guāng
lài
diào
tái
yún
zhōng
miǎo
cāng
lǐng
duì
shāo
shāo
lái
dōu
péi
huí
shàng
yān
mián
héng
jiǔ
mǎng
dàng
jiàn
xīn
gèng
yuǎn
bēi
dàn
zhǎng
huí
ráo
chǔ
jiāng
bīn
huī
yáng
zi
jīn
shēn
zhù
běn
qiú
áng
cáng
chū
fēng
chén
yuè
zào
zhī
fēi
tái
rén
xiāng
féng
xiàn
shuǐ
shí
zài
yǎn
gàn
zhū
hóu
zhì
bǎi
jīn
chǎn
yǒu
yáng
zi
yún
xián
qīng
fēn
suī
wèi
jiāng
níng
zǎi
hǎo
shān
gōng
qún
chéng
xìng
dàn
xíng
qiě
zhī
ài
jūn
jūn
lái
shí
xiān
tái
yīng
yǒu
dōng
chuāng
绿
shù
dìng
zhǎng
sān
zhī
zhì
jīn
tiān
tán
rén
dāng
xiào
ěr
guī
chí
yuǎn
bié
máng
rán
shǐ
使
xīn
bēi
huáng
ruò
duàn
bái
shǒu
zhǎng
xiāng

作者介绍

唐代浪漫主义诗人,“诗仙”

李白(701~762),唐代诗人。字太白,号青莲居士。祖籍陇西成纪(今甘肃静宁西南),出生于西域碎叶城(今吉尔吉斯斯坦托克马克附近),幼时随父迁至四川绵州昌隆县(今四川江油市)。李白与杜甫齐名,并称“李杜”,被后人誉为“诗仙”。其诗风雄奇豪放,想象丰富,语言流转自然,音律和谐多变。善于从民歌、神话中吸取营养和素材,构成其特有的瑰玮绚烂色彩,是屈原以来最具有个性特色和浪漫精神的诗人,达到了盛唐诗歌艺术的巅峰。代表作品有《蜀道难》《行路难》《梦游天姥吟留别》《静夜思》《早发白帝城》《将进酒》《望庐山瀑布》等。有《李太白集》传世。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·李商隐《哭刘司户蕡》

下一篇:唐·韩偓《青春》

猜你喜欢